Ngày 27/11, RFA Tiếng Việt có bài: “Tổng Bí thư lấn sân: bình thường hóa việc vi phạm hiến pháp”.
Theo đó, RFA cho hay, Hiến pháp 2013 quy định, Nhà nước là một tổ chức mang tính chính trị, có quyền lực tối cao trong xã hội. Chủ tịch nước giữ vai trò là người đứng đầu Nhà nước, thay mặt nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam về đối nội và đối ngoại.
Trong khi đó, Tổng Bí thư chỉ là chức danh lãnh đạo cao nhất của Đảng Cộng sản, dù là đảng cầm quyền nhưng vẫn chỉ là một tổ chức chính trị, chứ không đại diện cho nhà nước Việt Nam.
Tuy nhiên, trong chuyến thăm chính thức Malaysia từ ngày 21 đến 23/11, Tổng Bí thư Tô Lâm và Thủ tướng Malaysia Dato’ Seri Anwar Ibrahim đã quyết định nâng cấp quan hệ 2 nước lên Đối tác Chiến lược toàn diện.
RFA dẫn lời luật sư Đặng Đình Mạnh, nhận xét việc ông Tô Lâm đại diện Việt Nam nâng cấp quan hệ với Malaysia, là “không đúng thẩm quyền”.
“Theo Hiến pháp hiện tại, Chủ tịch nước là người đại diện Nhà nước Việt Nam trong quan hệ đối ngoại. Theo đó, chỉ có Chủ tịch nước mới có thẩm quyền ký kết các hiệp định song, đa phương, bao gồm cả thỏa thuận nâng cấp quan hệ ngoại giao. Cũng theo Hiến pháp, Tổng Bí thư của Đảng cộng sản không được quy định có vai trò gì trong quan hệ đối ngoại của Nhà nước Việt Nam cả”.
Nhiều nhà quan sát cho rằng các quốc gia gần đây đã chấp nhận làm việc trực tiếp với Tổng bí thư của đảng Cộng sản Việt Nam, bởi họ nhận ra, đây mới là người có thực quyền.
RFA dẫn lời nhà quan sát chính trị Vũ Đức Khanh, nhận định, sở dĩ ông Tô Lâm, chứ không phải Chủ tịch nước Lương Cường, đã đại diện Việt Nam tới Malaysia để nâng cấp quan hệ, bởi vì “Tô Lâm hiện là nhân vật quyền lực nhất trong hệ thống chính trị Việt Nam”.
Ở một khía cạnh khác, nhà nghiên cứu Đinh Kim Phúc lại đánh giá cao dàn trợ lý của ông Tô Lâm, khi đã có những bước đi ngoại giao “thời thượng” nhằm nâng cấp quan hệ đối tác chiến lược toàn diện với Malaysia – nước sẽ làm Chủ tịch ASEAN trong 5 năm tới.
“Chính phủ Kuala Lumpur rất cứng rắn trong vấn đề biển đảo, nên Việt Nam phải nâng cấp ngay quan hệ với nước này để tạo sự đồng thuận đối phó với Trung Quốc”, ông Phúc kết luận.
Còn với việc ông Tô Lâm với vai trò là Tổng Bí thư, lại thay mặt Nhà nước Việt Nam ký kết các văn bản ngoại giao, ông Đinh Kim Phúc cho rằng, ở Việt Nam có bốn cái ghế gọi là “Tứ trụ” theo thứ tự gồm Tổng Bí thư, Thủ tướng, Chủ tịch nước và Chủ tịch Quốc hội với quyền lực “không nói ai trên ai vì tất cả đều theo sự phân công của Đảng”.
RFA nhắc lại, từ khi lên nắm quyền, ông Tô Lâm đã liên tiếp phát động các kế hoạch tham vọng, nhằm “cải cách thể chế”, và “chống lãng phí”. Toàn bộ bộ máy chính trị cũng đã được huy động để thực hiện chỉ đạo của đồng chí Tổng Bí thư.
Điều 4 Hiến pháp 2013 quy định, Đảng Cộng sản Việt Nam “là lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội”.
RFA đặt vấn đề, liệu Đảng Cộng sản có đang hoạt động dựa trên giả định, vì điều 4 trong Hiến pháp cho họ quyền “lãnh đạo” nhà nước, nên nghiễm nhiên Tổng Bí thư của Đảng này cũng có thẩm quyền đại diện nhà nước?
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, toàn văn bản hiến pháp năm 2013, không hề tồn tại chức danh Tổng Bí thư.
Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn thường tuyên truyền người dân cần phải sống và làm việc theo hiến pháp và pháp luật. Nhưng trong trường hợp này, rõ ràng Đảng Cộng sản đang hoạt động ngoài vòng Hiến pháp.
Theo RFA, không chỉ lấn sân của Chủ tịch nước, ông Tô Lâm trong thời gian gần đây cũng đưa ra hàng loạt chỉ đạo cho các bộ ngành của chính phủ, vốn thuộc về thẩm quyền của Thủ tướng, đã được hiến pháp quy định rõ ràng.
Xuân Hưng – thoibao.de